Vàng Kim

Lena Khalaf Tuffaha

Lan Anh dịch


“Alweibdeh ắt hẳn là khu phố dễ thương nhất chúng tôi 

                                                                                 từng đến. Rất giàu văn hoá!”

                                                             – Du khách người Mỹ

 

 

Hãy nói rằng thiếu nữ của những ngày xưa chìm đắm 

trong ánh sáng đặc trưng này. Hãy nói, rằng có thể

 

đặt chân lại những con đường và vỉa hè gồ ghề

nơi tôi và mẹ từng là trẻ nhỏ.

 

Hãy nói vẫn còn sườn đồi, những trang hoàng

mùa hè ở đó. Và nói, ta băng dưới

 

tán nhài, cánh hoa vương

mái tóc. Nói cả những túi bóng 

 

mắc trên cành cây đoạn. Bên hàng xóm—

nhà giờ là quán cà phê bán sữa vàng

 

cho đủ kiểu lính đánh thuê. Vừa ít lâu thôi

còn chưa cắt nghĩa, những gương mặt trên cửa sổ

 

biết rõ chuyện phố phường bên dưới.

Hãy nói những dây phơi vào ngày

 

nước về. Nói những tờ báo sáng, những hàng

người thương khóc ở lều tang trong ba ngày dài.

 

Hãy nói những nồi sủi tăm rao thì là, mùi tây,

giả kim thuật lộ vân trên lửa nhỏ.

 

Hãy nói chúng ta không đổi hướng,

nói ta canh giữ địa bàn

 

ký ức, mỉm cười với chính mình,

đi ngang tiệm chả đậu gà, hiệu may, hàng rau quả,

 

chẳng cần xác minh hay phủ nhận.

Hãy nói ta không trưng bày bà mình 

 

chẳng cho máy khâu trong bảo tàng nào,

chưa bao giờ quyên tặng bố mẹ

 

giữ lại thư tình dù có nhoè phai.

Hãy nói ta đã sống bình thường, quây quần

 

trong những phòng khách khiêm nhường, đợi

siêu nước sôi, đốt

 

vỏ chanh trên bếp dầu.



Văn bản gốc:

Lena Khalaf Tuffaha, “Golden,” in Something about Living (University of Akron Press, 2024), 73-74.


https://drive.google.com/file/d/1VFVJop2oAd0ORZ7UtxjaJSVj3R7z2X87/view?usp=share_link


Người dịch chú: 

Từ “say” trong bài thơ này có thể hiểu theo hai cách: theo nghĩa thí dụ hay giả định như khi dùng “say” hoặc “let’s say,” và cũng mang nghĩa “hãy nói (theo tôi nào)” tựa một câu thần chú. 


Một vài chỗ xuống dòng mình chọn để nguyên cú pháp như trong bản gốc thay vì đảo lên cho thuận tiếng Việt vì muốn giữ lại hàm ý ngắt dòng nhiều nhất có thể.


Lena Khalaf Tuffaha là nhà thơ, nhà tiểu luận và dịch giả. Cô là tác giả các cuốn Water & Salt (Red Hen) đã thắng giải 2018 Washington State Book Award, Kaan & Her Sisters (Trio House Press) lọt vào chung cuộc của giải Firecracker Award, và Something About Living (University of Akron Press, 2024) thắng giải 2022 Akron Poetry Prize. Tác phẩm của cô xuất bản trên các tạp chí như Los Angeles Review of Books, The Nation, Poets.org, Protean, Prairie Schooner, và trong các tuyển tập The Long DevotionWe Call to the Eye and the Night. Cô dịch và giám tuyển chuỗi thơ “Poems from Palestine” năm 2022 trên tạp chí The Baffler. Hiện cô đang biên tập loạt bài cho các nhà văn người Palestine trên Words Without Borders với tựa đề “Against Silence.” Đọc thêm về Tuffaha tại trang web www.lenakhalaftuffaha.com.


Vàng Kim

Lena Khalaf Tuffaha

Lan Anh dịch


“Alweibdeh ắt hẳn là khu phố dễ thương nhất

chúng tôi từng đến. Rất giàu văn hoá!” 

– Du khách người Mỹ

 

 

Hãy nói rằng thiếu nữ của những ngày xưa chìm đắm 

trong ánh sáng đặc trưng này. Hãy nói, rằng có thể

 

đặt chân lại những con đường và vỉa hè gồ ghề

nơi tôi và mẹ từng là trẻ nhỏ.

 

Hãy nói vẫn còn sườn đồi, những trang hoàng

mùa hè ở đó. Và nói, ta băng dưới

 

tán nhài, cánh hoa vương

mái tóc. Nói cả những túi bóng 

 

mắc trên cành cây đoạn. Bên hàng xóm—

nhà giờ là quán cà phê bán sữa vàng

 

cho đủ kiểu lính đánh thuê. Vừa ít lâu thôi

còn chưa cắt nghĩa, những gương mặt trên cửa sổ

 

biết rõ chuyện phố phường bên dưới.

Hãy nói những dây phơi vào ngày

 

nước về. Nói những tờ báo sáng, những hàng

người thương khóc ở lều tang trong ba ngày dài.

 

Hãy nói những nồi sủi tăm rao thì là, mùi tây,

giả kim thuật lộ vân trên lửa nhỏ.

 

Hãy nói chúng ta không đổi hướng,

nói ta canh giữ địa bàn

 

ký ức, mỉm cười với chính mình,

đi ngang tiệm chả đậu gà, hiệu may, hàng rau quả,

 

chẳng cần xác minh hay phủ nhận.

Hãy nói ta không trưng bày bà mình 

 

chẳng cho máy khâu trong bảo tàng nào,

chưa bao giờ quyên tặng bố mẹ

 

giữ lại thư tình dù có nhoè phai.

Hãy nói ta đã sống bình thường, quây quần

 

trong những phòng khách khiêm nhường, đợi

siêu nước sôi, đốt

 

vỏ chanh trên bếp dầu.



Văn bản gốc:

Lena Khalaf Tuffaha, “Golden,” in Something about Living (University of Akron Press, 2024), 73-74.


https://drive.google.com/file/d/1VFVJop2oAd0ORZ7UtxjaJSVj3R7z2X87/view?usp=share_link


Người dịch chú: 

Từ “say” trong bài thơ này có thể hiểu theo hai cách: theo nghĩa thí dụ hay giả định như khi dùng “say” hoặc “let’s say,” và cũng mang nghĩa “hãy nói (theo tôi nào)” tựa một câu thần chú. 


Một vài chỗ xuống dòng mình chọn để nguyên cú pháp như trong bản gốc thay vì đảo lên cho thuận tiếng Việt vì muốn giữ lại hàm ý ngắt dòng nhiều nhất có thể.


Lena Khalaf Tuffaha là nhà thơ, nhà tiểu luận và dịch giả. Cô là tác giả các cuốn Water & Salt (Red Hen) đã thắng giải 2018 Washington State Book Award, Kaan & Her Sisters (Trio House Press) lọt vào chung cuộc của giải Firecracker Award, và Something About Living (University of Akron Press, 2024) thắng giải 2022 Akron Poetry Prize. Tác phẩm của cô xuất bản trên các tạp chí như Los Angeles Review of Books, The Nation, Poets.org, Protean, Prairie Schooner, và trong các tuyển tập The Long DevotionWe Call to the Eye and the Night. Cô dịch và giám tuyển chuỗi thơ “Poems from Palestine” năm 2022 trên tạp chí The Baffler. Hiện cô đang biên tập loạt bài cho các nhà văn người Palestine trên Words Without Borders với tựa đề “Against Silence.” Đọc thêm về Tuffaha tại trang web www.lenakhalaftuffaha.com.


Create a free website with Framer, the website builder loved by startups, designers and agencies.